Khù Khờ

Tâm sự cây bút hỏng



Tôi nằm xó từ ngày thơ cạn ý
mặc tháng ngày hờ hững cứ trôi qua
trăng vẫn trăng, gió vẫn gió chẳng hình hài
tôi nằm xó, nắng mai không vào đó

Tôi an phận với quãng đời vô vị
ngày cứ dài hai mươi bốn tiếng như nhau
thức giấc giữa đêm tôi chợt nhớ
một thời
tôi cuồng loạn, hôn đầy trang giấy trắng
tôi mải miết rượt theo dòng thơ hoang tưởng
leo khỏi hàng kẻ thẳng để ba hoa
đời bỗng vui theo tiết tấu lạ lùng
đời mất vị vì thơ lu bóng dáng

Rồi một buổi tối gã bất thường kia trở lại
gã bất cần đời, không mặt nạ, không găng tay
gã chán chường vì bị bó gối bao lâu nay
chẳng thèm sợ nàng Cô Vi dữ tợn

Gã bảo tôi “chú theo anh một chuyến”
đêm nhẩy rào, vượt suối, theo trăng sao
gã hít hơi và đôi mắt bỗng dại dần
như người ca sĩ hết thời vừa trở về ánh đèn sân khấu

Thơ một bước ...
gã với theo một bước ...
ngắn, rồi dài ...
vượt thoát ...
những đêm hoang ...

Khù Khờ

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 2 tháng 6 năm 2021

Bình luận về Bài thơ "Tâm sự cây bút hỏng"